Làm cha mẹ, không cần quá quan tâm là con mình liệu có được học sinh xuất sắc hay không mà cần hơn là thấy được con mình đang học được gì mỗi ngày. Điểm số hay thành tích đều chỉ là bằng chứng còn quá trình con đi qua, học được những điều hay gì sẽ quan trọng hơn nhiều, vì đó đều là vốn liếng để sau này con ra đời. Nếu con chơi với bạn bè và học được nên đối xử với người khác và trân trọng tình bạn như thế nào thì hãy cứ để con chơi. Ngoài ra, cha mẹ cũng nên giúp con phát huy những tài năng hay sở thích vốn có, nếu con thích vẽ cứ để con vẽ, nếu con thích đàn cứ để con đàn, đừng tự đặt câu hỏi nhiều quá là vẽ để sau này làm gì, đàn để sau này làm gì, con thích thú học hỏi và tiến bộ đã là một niềm vui rồi. Con cái luôn mong muốn được cha mẹ khuyến khích và ủng hộ cho mỗi việc mình làm, ngay cả khi làm sai thì đó cũng là cơ hội để học được một bài học nào đấy. Nếu chưa kịp làm mà đã bị cha mẹ bảo đừng làm thì sẽ rất khó thấm là tại sao không nên làm. Làm cha mẹ có nhiều lúc rất khổ tâm vì làm sao để định hướng cho con mình, để truyền dạy cho con những bài học tự mình nhận được khi vấp ngã nhưng điều tốt nhất cha mẹ nên làm vẫn là cho con không gian để tự phát triển, tạo điều kiện cho con và luôn đặt niềm tin vào con mình. Cha mẹ cho con sự sống nhưng sống như thế nào hãy để con mình quyết định, vì bản chất con sinh ra đã độc nhất không trùng lặp với ai trên thế giới này. Cũng đừng so sánh con mình với con người ta, vì đơn giản là điều đó không giúp ích gì cho con. Mỗi người sinh ra đều có hoàn cảnh khác nhau, khả năng khác nhau, tính cách khác nhau, ước mơ khác nhau, mọi sự so sánh đều chỉ là tương đối. Và có lẽ điều tuyệt vời nhất là ba mẹ luôn là tấm gương cho con mình noi theo, nếu cha mẹ chăm chỉ, con cũng sẽ tự nhận thức phải chăm chỉ, nếu cha mẹ yêu thương nhau, con cũng sẽ hiểu được tình yêu thương là gì và biết làm sao để trao nhận với người khác, còn tất cả những thứ khác như thành công hãy để con tự định nghĩa trên từng bước đường con đi. Thương cha mẹ nhiều ❤